Acropolis của Athens (
tiếng Hy Lạp: Ακρόπολη Αθηνών; có nghĩa là "thành phòng thủ của Athens") là thành phòng thủ cổ nổi tiếng nhất trên thế giới nằm trên một mỏm đá phía trên thành phố. Đây cũng là nơi chứa phần còn lại của một số tòa nhà cổ có ý nghĩa về kiến trúc và lịch sử vĩ đại của thế giới cổ đại, nổi tiếng nhất là
đền Parthenon. Trong tiếng Hy Lạp thì ἄκρον (akron, "điểm cao nhất, cực hạn") và πόλις (polis, "thành phố").
[1] Mặc dù Acropolis là cái tên chung và nó được sử dụng cho nhiều thành phố Hy Lạp khác nhưng tầm quan trọng của Acropolis của Athens khiến nó thường được gọi là "Acropolis" mà không cần một tiêu chuẩn nào cả. Trong thời cổ đại, nó còn được biết đến nhiều hơn với cái tên
Cecropia theo truyền thuyết huyền thoại về người rắn
Cecrops, được cho là vị vua đầu tiên của Athens.Mặc dù có bằng chứng cho thấy ngọn đồi là nơi có người ở từ thiên niên kỷ thứ 4 TCN nhưng
Perikles (năm 495–429 BC) vào thế kỷ 5 TCN là người đã điều hành việc xây dựng lên các công trình quan trọng nhất như hiện tại gồm cổng
Propylaea, và các đền thờ
Parthenon,
Erechtheion,
Athena Nike.
[2][3] Parthenon và các tòa nhà khác đã bị hư hại nghiêm trọng trong cuộc bao vây năm 1687 của người
Venezia trong
Chiến tranh Morean, khi thuốc súng cất giữ trong đền Parthenon bị trúng đạn đại bác và phát nổ.
[4]